Tại sao người nghèo ngày càng nghèo đi, trong khi người giàu ngày càng giàu? Sau khi đọc câu chuyện “Bánh bao đổi vàng” này, bạn sẽ có thể hiểu lý do.
Mở đầu câu chuyện là vào một đêm, trận lũ kinh hoàng ập đến một ngôi làng, những người dân trong làng vội vã chạy thoát thân trong đêm tối. Lúc này, hai người không kịp tránh lũ hoảng sợ, không còn cách nào khác đành phải trèo lên hai cây kề nhau thoát khỏi nguy hiểm. Sau đó, cả hai qua đêm trên cây. Đến rạng sáng, lũ vẫn chưa chịu rút,hai người vẫn phải ở yên bất động. Để ý thì trên một cây là người đàn ông nghèo trong làng với một túi đầy bánh bao, trong khi đó người giàu nhất làng đang ở trên cây còn lại với một túi vàng.
Ngày đầu tiên ở trên cây, người nghèo ăn bánh bao mang theo, trong khi người giàu chỉ có vàng quanh người, đói chỉ biết nhìn mà ứa nước miếng.
Ngày hôm sau, cứu hộ vẫn chưa tới, nhà nghèo lại bắt đầu ăn bánh, nhà giàu đói quá muốn đổi vàng lấy bánh. Người nghèo đã quen với cuộc sống nghèo khó, đối với lời đề nghị của người giàu giống như “miếng bánh trên trời”, anh ta cảm thấy cơ hội hiếm có, nên nói với người giàu: “Tôi muốn dùng số bánh còn lại để đổi lấy tất cả số vàng mà anh mang theo.” Mặc dù người giàu vô cùng miễn cưỡng, nhưng quá đói chỉ có thể đồng ý với yêu cầu của người nghèo.
Kết quả là, những thứ trong túi người giàu mang theo chuyển từ vàng sang bánh bao, trong khi người nghèo bất ngờ có được nhiều vàng như thế.
Ngày thứ hai trôi qua, nháy mắt đã tới ngày thứ ba, bức tranh biến thành một người nghèo mang theo một túi vàng,nhìn nhà giàu ăn bánh vừa ức vừa đói không sao chịu nổi.
Đến ngày thứ tư, người nghèo không được ăn hai ngày, đói đến mức không cầm được vàng nữa, buộc lòng đề nghị đổi một ít vàng lấy bánh. Người giàu nhân cơ hội này đề xuất rằng cần một nửa số vàng để đổi lấy hai cái bánh bao. Khi người nghèo nghe vậy, mặc dù không muốn nhưng anh ta vẫn phải nghiến răng đồng ý và ăn ngấu nghiến.
Mãi đến ngày thứ bảy, lũ mới rút hẳn, cả hai người mới cứu được mạng. Sau khi từ trên cây xuống, vàng trên người của người giàu không hề bị hư hại, như thể nó đã được người nghèo cất giữ mấy ngày, trong khi bánh bao của người nghèo toàn bộ đã bị ăn hết.