Ngày xưa, có một người bán sách không bán được sách, lâu ngày không bán được khiến anh lo lắng về số lượng sách lớn không thể bán được đang chất thành đống lên trong nhà kho cả ngày dài. Một lần, khi đang đi dạo trên phố, người bán sách bỗng thấy một tiệm bánh mỳ nhỏ bên đường, mặc dù diện tích không lớn nhưng khách hàng xếp hàng hết vòng này tới vòng khác không ngớt, trông thấy vậy, người bán sách cũng chạy vào xếp hàng, một người đang xếp hàng tại đó nói với người bán sách: “Tôi đến đây vì tiệm này rất nổi tiếng, nghe nói là ngay cả Tổng Thống cũng thích ăn bánh mì trong cửa hàng này, vì vậy tôi phải nếm thử nó dù có phải xếp hàng cả ngày dài.” Nghe người này nói xong, người bán sách bỗng như nhận ra được điều gì đó, anh nghĩ ra được một cách có thể bán được sách của mình.
Người bán sách thông qua bạn bè cùng nhiều mối quan hệ khác, tìm cách gửi cho Tổng Thống một quyển sách mẫu, đồng thời rất nhiều lần tới xin ý kiến của Tổng Thống về cuốn sách này, nhưng Tổng Thống là người vô cùng bận rộn, không có nhiều thời gian để dây dưa mãi với người bán sách, cuối cùng, Tổng Thống chỉ đành lịch sự nói: “Cuốn sách này không tồi, là một cuốn sách hay.” Nghe xong lời của Tổng Thống, người bán sách như vớ được vàng. Cứ như vậy, người bán sách sử dụng câu nói này của Tổng Thống làm slogan quảng cáo: “Đây là cuốn sách mà đích thân Tổng Thống đánh giá là rất hay, mua nhanh kẻo hết!”, và rồi, trong vòng nửa tháng, những những cuốn sách không bán được chất thành núi đều đã được bán hết, người bán sách không còn phải lo lắng về việc không bán được những cuốn sách này nữa.